Chàng trai gặp cô gái ở một buổi tiệc. Cô không thật xinh đẹp nhưng nhìn rất duyên, cặp kính cận trông hiền và thông minh, đến hơn nửa số người trong buổi tiệc đều để ý đến cô. Trong khi chàng trai chỉ là một người rất bình thường, không ai buồn nhìn tới. Cuối cùng, khi buổi tiệc gần kết thúc, chàng trai ngượng ngập mời cô gái uống cà phê với mình. Cô gái rất ngạc nhiên, nhưng vì lời mời quá lịch sự nên cô đồng ý.
Họ hẹn nhau ở 1 quán cà phê bóng đá , nhưng chàng trai quá lo lắng, mãi không nói được lời nào, làm cho cô gái cũng cảm thấy bất tiện. Anh thấy cô gái dán mặt xem trận Arsenal, anh cũng dõi xem. Bỗng nhiên, chàng trai hô to sau 1 pha bóng, rồi nhảy lên như 1 đứa trẻ:
- Vào, vào rồi!
Mọi người đứng xung quanh đều hết sức ngạc nhiên và nhìn chăm chăm vào chàng trai.Chàng trai đỏ mặt, không nói gì.Cô gái tò mò:
- Anh cũng là 1 fan của Arsenal à?
- Ừ, đúng rồi - Chàng trai nói - Anh là 1 fan của Arsenal, Arsenal đã mang đến cho anh những cảm xúc đặc biệt khi xem bóng đá. Anh luôn được sống trong những cảm xúc thực sự, nó diễn ra theo từng giây, từng phút của trận đấu
Cô gái thực sự cảm động. Một người đàn ông luôn trân trọng tình cảm và cảm xúc thì chắc chắn sẽ yêu gia đình và có trách nhiệm với gia đình của mình. Nên cô gái bắt đầu nói chuyện cởi mở hơn, về nơi cô sinh ra, về gia đình, về Arsenal... Trước khi ra về, họ hẹn nhau một buổi gặp tiếp theo...
Qua những lần gặp gỡ, cô gái thấy chàng trai quả là một người lý tưởng: rất tốt bụng, biết quan tâm và đặc biệt có cũng sở thích bóng đá và là fan của Arsenal... Và cô đã tìm được người đàn ông của mình nhờ bóng đá và Arsenal.
Câu chuyện đến đây vẫn là có hậu vì "công chúa" đã tìm được "hoàng tử", và họ cưới nhau, sống hạnh phúc.
Mỗi cuối tuần, họ đều cùng nhau cổ vũ cho Arsenal trong từng trận đấu. Suốt 50 năm kể từ ngày họ cưới nhau, họ chưa bỏ 1 trận đấu nào của Arsenal, và cũng chưa có trận nào của Arsenal mà thiếu 1 trong 2 người.
Sau 50 năm, người chồng bị bệnh và qua đời, để lại cho người vợ một bức thư:
"Gửi vợ của anh, xin em tha thứ cho lời nói dối suốt cả cuộc đời của anh. Đó là lời nói dối duy nhất - về bóng đá. Em có nhớ lần đầu tiên anh mời em uống cà phê xem bóng đá không? Lúc đó, anh đã biết em là fan cuồng nhiệt của Arsenal nên anh đã cố ý cổ vũ cho Arsenal. Anh cũng quá lúng túng khi em hỏi đành phải tiếp tục nói anh là fan của Arsenal, anh đã nói về Arsenal nhưng đó lại chính là những điều anh nghĩ về MU. Anh đã định nói thật với em rất nhiều lần nhưng rồi anh sợ em sẽ không tha thứ cho anh. Và anh đã tự hứa với mình sẽ không bao giờ nói dối em một lời nào nữa, để chuộc lại lời nói dối ban đầu.
Bây giờ anh đã đi thật xa rồi, nên anh sẽ nói sự thật với em. Anh không phải là 1 fan của Arsenal; anh là 1 fan của MU, nhưng mỗi cuối tuần được ngồi cùng em xem Arsenal từ ngày cưới em, anh chưa bao giờ cảm thấy hối tiếc vì sự lựa chọn của mình. Nếu anh có thể làm lại từ đầu, anh vẫn sẽ làm như thế để có được em, và anh sẽ xem Arsenal suốt đời".
Khi người vợ đọc xong lá thư, cũng là khi lá thư trong tay bà ướt đẫm nước mắt, bà nức nở khóc:
"Anh yêu. Em đã biết anh là 1 fan của MU ngay từ lần gặp đầu tiên. Trước khi gặp anh em đã tự nhủ: em thà chết chứ không bao giờ yêu 1 fan MU, không bao giờ lấy 1 fan MU làm chồng; em không thể đánh đổi tình yêu với Arsenal và càng khó dung hòa nó trong tình cảm với 1 fan MU. Nhưng khi gặp anh, em mới hiểu em là 1 người ích kỷ. Khi thấy anh sẵn sàng từ bỏ là 1 fan MU vì tình yêu với em, em đã biết là anh sẵn sàng hi sinh mọi thứ vì em. ...Em không bao giờ hối tiếc về sự lựa chọn của mình và sẽ mãi yêu anh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét